Thẩm Tịnh, cô nàng làm nghệ thuật điêu khắc VS Tần Sâm, một anh thợ máy a.k.a phóng viên nằm vùng tổ chức ngầm
Việc mà Thẩm Tịnh thích làm nhất chính là đối chiếu Tần Sâm, dùng dao điêu khắc toàn bộ cơ thể anh trên những tảng thạch cao trắng muốt.
Tần Sâm (giận dỗi, ngượng ngùng): "Em xong chưa?"
Cô dừng tay: "Hay là em chụp cho anh một tấm ảnh nhé, như vậy anh sẽ không phải mệt nữa rồi."
Tần Sâm: "Thẩm Tịnh! Đừng có được đà lấn tới!" Giỡn mặt hả trời, anh sẽ để cô lưu cái loại ảnh đó trong máy sao?
Thẩm Tịnh khẽ mỉm cười, thật ra cô cũng muốn lưu một tấm trong điện thoại đấy.
Nhưng không sao cả, vật thật còn sờ được ngắm được, ảnh ọt chỉ là đồ bỏ đi.
☆ Cô vì anh mà si mê, anh vì cô mà khuất phục. ☆
Một cuộc gặp gỡ bình thường, một đoạn tình yêu khắc cốt ghi tâm.
Lưu ý: Đây không phải là truyện học đường! Không phải truyện học đường!
P/S: Nam nữ chính hút thuốc. Tác giả muốn viết theo hướng thực tế một chút nhưng khó tránh khỏi cảm giác khó nắm bắt. Tác giả không phải dân chuyên điêu khắc, hoan nghênh chỉ ra những lỗi chuyên môn trong truyện.!!! Những bạn thích song khiết xin dừng bước (nữ chính có biến cố, nam chính từng yêu một người)!!!
Đọc truyện thì cứ thoải mái thôi, nghiêm túc quá là thua đấy.